Bản tin Ultreya Tháng 4 - 2021 YÊU THƯƠNG BẰNG THA THỨ

Bản Tin ULTREYA Tháng 4 / 2021
YÊU THƯƠNG BẰNG THA THỨ



❤️  ❤️  ❤️

LÁ THƯ LINH HƯỚNG

Anh chị em thân mến, 

Nhân cơ hội Phê-rô đặt câu hỏi với Chúa Giê-su về việc tha thứ cho anh em mình, Ngài đã dùng chính từ ngữ và hình ảnh của Phê-rô, đồng thời còn đẩy nó lên đỉnh cao xa hơn khiến Phê-rô cũng như mọi người không thể ngờ được: 

“Thầy không nói là bảy lần, nhưng là bảy mươi lần bảy!” 

Một mức độ gần với tuyệt đối, gây choáng váng cho tất cả ai nghe câu trả lời này! Khi Phê-rô hỏi chuyện này, rõ ràng ông chỉ mong Chúa Giê-su đồng ý với ông, hoặc sẽ đưa ra một con số nếu không phải là bảy, thì chí ít cũng gần đâu đấy, trong tầm mức lòng con người có thể chấp nhận được, nghĩa là nó không đòi hỏi nhiều quá nơi người phải tha thứ; nghĩa là còn trong một giới hạn nhất định, và có thể đếm, nhớ hay ghi sổ được; đàng này Chúa lại đưa ra một con số cao chót vót, ‘mãi tận chín tầng mây’, ở mức độ vượt quá sức chịu đựng của mọi người! Và tại sao Chúa lại đưa ra một con số không tưởng như thế, thì hỏi rằng liệu ai có thể thực hiện cho được?


Chúa đã nêu một tấm gương sáng ngời cho mỗi người chúng ta noi theo: Ngài đã yêu thương loài người cho đến cùng tận: vì yêu thương Ngài đã vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Ngài tự nguyện chết thay cho mỗi người chúng ta được sống. Dẫu rằng loài người hoàn toàn không xứng đáng một chút xíu nào với tình thương cao cả vô lượng vô biên đó; nhưng Thiên Chúa đã không hề so đo, chẳng tính toán thiệt hơn, bởi vì Ngài đã sẳn lòng chấp nhận tất cả mọi phần thiệt về mình. Chỉ mong ước một điều là làm sao cứu vớt được linh hồn con người, nên Ngài đã quyết định trả bằng mọi giá: bằng chính mạng sống và danh dự của Ngài là Ngôi Hai Thiên Chúa, mà lại bị loài người hạ xuống tận đáy của xã hội! 

Với bản tính yêu đuối cố hữu trong con người, khi tha thứ cho anh chị em xúc phạm đến mình, chúng ta vẫn luôn muốn giữ một chừng mực, một giới hạn, một lằn ranh đỏ nhất định không bao giờ có thể vượt qua được. Nếu khi giới hạn đó bị phá vỡ, tức thì phạm nhân đó không còn có giá trị hoặc ý nghĩa gì trong cuộc đời của chúng ta nữa, nghĩa là đoạn tuyệt, là cắt đứt, là chấm hết, là loại trừ! Và như thế chúng ta vẫn còn giữ lại cho mình một phần nào đó, chứ chưa dám mạo hiểm cho hết, cho trọn vẹn, cho tất cả như Chúa đã từng cho ta. 

Vậy làm sao ta có thể sống như lời Chúa dạy cho được? Quả thật điều Chúa dạy khó ơi là khó! Con nghĩ rằng con không thể thực hiện được Chúa ơi! Con xin chịu và giơ tay đầu hàng Chúa thôi! Bất cứ lúc nào ta nghĩ như thế, là ta chỉ biết dựa vào sức riêng của mình, vẫn chưa biết cậy dựa vào Chúa, vẫn chưa tin vào Chúa đủ, vẫn chưa muốn tiếp tục học nơi Chúa. Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa giúp chúng con luôn nhớ rằng, ngày nào chúng con còn biết lo lắng uống thuốc, tìm mọi phương cách chữa trị bệnh tật cho thân xác, thì chúng con cũng cần chăm chút cho linh hồn chí ít là được ngần ấy, hầu chúng con được Chúa ban ơn giúp sức qua việc bền bỉ cầu nguyện, hy sinh hãm mình, ăn chay đền tội, lãnh nhận bí tích Mình Thánh Chúa với trọn tâm tình yêu mến, để con biết sống cho Chúa, và Chúa sống trong con. Và chỉ bấy giờ con mới có thể sống đúng như lời Chúa đã dạy dỗ con.● 

Lm Phê-rô Trần Văn Trợ SJ

Dominic Thang Vien

Sống ở giây phút hiện tại ý thức có Chúa ở cùng. Present with God inner peace

Previous Post Next Post

نموذج الاتصال