Năm sự mừng, thứ năm thì ngắm: Đức Chúa Trời thưởng Đức Mẹ trên trời, Ta hãy xin Đức Mẹ phù hộ cho Ta được thưởng cùng Đức Mẹ trên nước Thiên Đàng.
Mừng
lễ Mẹ lên trời giúp ta hiểu thêm phần nào về căn tính của Mẹ Maria. Một căn tính
thoạt nhìn rất giản đơn, nhưng chiêm ngắm sâu xa lại thấy chất đầy huyền nhiệm.
Một căn tính mà ai ai đến gần bên Mẹ đều cảm thấy gần gũi thân thương. Một căn
tính mà ai ai cũng đều có ít nhiều cảm nhận qua trong đời mình. Giới hạn của
bài viết này là nói về căn tính đó - căn tính của một người Mẹ yêu thương – vô
điều kiện.
Mẹ
nào mà chẳng thương con của mình, đứa con mình rứt ruột mang nặng đẻ đau – đó
là câu nói thường được nêu lên khi nói về quan hệ mẫu tử. Nhưng giả sử đứa trẻ
đó không phải con mình sinh ra, người phụ nữ đó có còn yêu đứa trẻ đó như con
ruột của mình không? Đó là điểm khác biệt của Mẹ Maria – yêu thương không điều
kiện. Tiệc cưới Cana, Mẹ coi đó như hôn lễ của con mình, coi như trách nhiệm của
người trong nhà chứ không phải của một người khách tham dự. “Họ hết rượu rồi,”
câu nói đánh động đến Con của Mẹ là Giê su, nơi Mẹ đặt tin tưởng Người có thể
làm được điều gì đó cho tình cảnh hiện tại, giống như niềm tin Mẹ đặt số phận
mình vào tay Thiên Chúa qua lời nói “Xin Vâng”. Đó cũng là điều lý giải tại sao
thường thấy những đôi bạn trẻ phó thác đời sống hôn nhân trong tay Mẹ, những
người đi tu phó thác đời sống thánh hiến trong tay Mẹ, và cả những khi đường đời
vất vả chông chêng như con thuyền trên biển cả, con cái lại tìm về với Mẹ, vì
tình Mẹ như máng chuyển ơn lành của Thiên Chúa khi đời sống con cái của Mẹ “hết
yêu thương và nhẫn nại rồi.”
Lễ
Mẹ lên trời, Tin Mừng không nói gì về Mẹ ở trên trời như thế nào, nhưng nói về
Mẹ ở trần thế với tinh thần Thiên Đàng – tinh thần cho đi, chia sẻ quên mình.
Năm sự vui, thứ nhất thì ngắm, Đức Bà đi viếng bà Thánh Isave, Ta hãy xin cho
được lòng yêu người. Tinh thần cho đi của
Mẹ nằm ở chữ hối hả lên đường, khi nghe tin chị họ đã có thai được sáu tháng.
Tinh thần cho đi vượt trên sự mệt nhọc của những ngày đầu mang thai, vượt trên
chặng đường dài đi bộ dưới thời tiết gay gắt của cái nắng sa mạc. Tinh thần cho
đi của Mẹ khi Mẹ thấy và đặt nhu cầu của người chị họ Isa lên trên nhu cầu của
bản thân mình. Tinh thần cho đi là xin cho Con được yêu người, và mục đích của cho
đi là danh Chúa được ca tụng qua lời kinh Magnificat: “Linh hồn tôi tung hô
Chúa vì người đã thương đến phận hèn tôi tớ…”
Con
gái nhờ Đức của Cha, con trai nhờ Đức của Mẹ. Dấu vết căn tính của Mẹ Maria có
thể thấy rõ qua cuộc sống cũng như sứ mệnh rao giảng của Chúa Giêsu. Yêu thương
vô điều kiện và cho đi cho đến chết. Cho đi bản thân mình thành của ăn cứu độ
nhân loại. Yêu thương và tha thứ cho những kẻ sỉ nhục giết hại mình. Cả trong
cơn cùng cực trên thập giá vẫn nghĩ cho người khác. “Đây là con Bà - Đây là Mẹ Con.” Trao tặng phó thác nhân loại
trong vòng tay từ ái yêu thương của Mẹ. Nhắc nhớ nhân loại cuộc sống có mẹ đồng
hành, khốn khó chạy đến cùng Mẹ.
Xin
Đức Mẹ phù hộ chúng con, sống trần thế với giá trị Thiên Đàng như Mẹ, để chúng
con cũng được thưởng cùng Đức Mẹ trên nước
Thiên Đàng. Amen.
Lm.
Giuse Nguyễn Phát Triển, SVD